Lối rẽ hàng cau
Yên bình đón cháu về khu vườn xưa
khi đã trải những năm tháng lênh đênh
đã mơ những cơn ác mộng
bây giờ đang gió nồm nam
xao xác hàng cau nắng đọng
dáng bà từ xa...
Ngọt thơm hồng, nhãn tuổi thơ
lời ru vấn vít đêm hè
nuôi hồn cháu mộng mơ xanh trẻ
trái tim bé bỏng sực nức hương cỏ nắng trời
và bụi đất quê nhà những nẻo buồn-vui, ấm-lạnh.
Vườn chiều xào xạc gió thổi lá bay
mát xanh vun hồn cháu vẹn toàn, giàu có
Nhưng đau đớn làm sao:
Bà không còn đợi cháu lối rẽ hàng cau...
Bóng ngả về sau
Con xuống thuyền bóng ngả về sau
nơi có mẹ đăm đắm trông theo…
Dải cát mịn-đốm nắng xanh
Âm thầm những dấu chân mẹ xa dần
thuyền bấp bênh trong vô định
trăng mờ dẫn lối
bờ xa mấp mô sóng cuốn
trắng lạnh sương rơi…
Đời con qua bao ngã rẽ lối ngoặt
dông tố sáng xanh
bóng vẫn ngả về sau…
Hò hẹn Sa Pa
Chiều buông nhanh quá
tôi chẳng kịp nhận ra em
đong đưa mắt Chàm lay gió
ngọt mềm khèn môi gọi mời…
Sẽ xanh dậy một chiều cổ tích
theo gót son em ẩn chìm dẫn lối
thoảng xa ngựa hí
ngợp trời khói sương
mông muội gió kéo mây trôi
bồng bềnh nghiêng ngả tôi với em...
Sẽ đắm tôi trong chờn vờn khăn áo
rối nồng cỏ lá
tiếng cười em say
… lần sau tôi trở lại!
Chân cầu nước chảy
Chỉ tôi với cỏ dại nơi chân cầu
người ấy đã xa
nước vẫn dòng chảy mượt mà đồng quê
… Làng đang mùa gặt
mà sao u ám những ngả đường
không âm vang tiếng chân trần nén đá
trên vai người già, con gái
bao nhọc nhằn khuya sớm.
đất làng thuần hậu mỡ màu
mà thiếu vắng sức trai vạm vỡ...
Gió thổi nghiêng bờ đồng... gió thổi
ở đâu những người trai của làng
ai đã hóa thân vào sông núi
ai người không trở lại
… chân cầu nước chảy
nước vẫn thầm nhắc!