Các con đường ở Hoàng Xá sạch sẽ, nhà cửa khang trang, ấy là nhờ người trong vùng không ai bảo ai tự giác quét dọn. Ngay cả khu chợ gần đường lên chùa cũng buôn bán trong cảnh trật tự, hiếm khi nghe thấy ai đó nặng lời mua bán.
Trong bữa ăn trưa được người dân làng mời, chúng tôi có may mắn được các cụ đức cao vọng trọng kể chuyện, rằng chùa Thầy được xây dựng trên thế đất hình con rồng, quay mặt về hướng Nam, trải dài theo triền núi. Chùa được dựng ở núi Sài Sơn quanh co, uốn lượn như đuôi rồng, phía trước là hồ Long Trì (ao rồng). Chùa nằm trên khu đất hàm rồng, sân cỏ trước là hàm trên của rồng, bờ hồ bên trái là hàm dưới, miệng rồng há ra đón “ngọc” là Thủy Đình. Hai cầu Nhật Tiên Kiều và Nguyệt Tiên Kiều là răng nanh của rồng; hai bên có giếng tượng trưng cho mắt rồng; hai cây gạo thần thế đỏ rực hoa trước chùa là râu rồng (tiếc là đã chết mất một cây). Rồi ba lớp chùa Hạ, Trung, Thượng là đầu rồng; hành lang hai bên chùa có gác chuông, gác trống là tai rồng…
Trong bữa ăn, mọi người tranh luận rôm rả xem Nhật Tiên Kiều và Nguyệt Tiên Kiều cầu nào đẹp hơn. Chỉ cần ngắm nhìn hay ngồi hóng mát ở hai cây cầu-“nanh rồng” này, đã thấy trong người dễ chịu rất nhiều.
Ráng chiều, chúng tôi mới leo lên chùa Thầy. Khung cảnh thần tiên cứ thế hiện ra trước mắt khiến ai nấy dù mỏi chân cũng cố đi đến tận cùng non cao. Leo núi mới cảm nhận rõ tòa chính của chùa Thầy được xây trên nền đất rất cao. Phía trước chùa là một sân rộng nhìn ra hồ Long Trì. Chợt giật mình thấy xưa kia không biết cao nhân nào đã đặt nhà Thủy Tạ ở vị trí đắc địa đến thế! Giữa hồ nước xanh Long Trì là nhà Thủy Tạ kiểu phương đình, với hai tầng tám mái chồng diêm xòe ra bốn phía tựa đóa sen mọc lên từ “ao rồng”.
Đứng trên non cao, trong màn sương mù se se lạnh tiết Thu, thưởng ngoạn khung cảnh thiên nhiên mới thấy người xưa sao khéo khéo là, đã đặt chùa Thầy vào vị trí đắc địa về phong thủy mà cũng thật hài hòa giữa thiên-địa-nhân.
Trong bài ký ghi trên vách núi Sài Sơn, chúa Trịnh Căn đã phác họa cảnh chùa Thầy: “Như viên ngọc nổi lên giữa đám sỏi đá, rạng vẻ xuân tươi khắp cả bốn mùa. Động trên hệt như cõi thanh hư, bên vách còn in mây ráng. Ao rồng thông sang bến siêu độ, cầu tiên Nhật Nguyệt đôi vầng. Hình tựa bình phong, sông như dải lụa”. |
Bài và ảnh: ĐÌNH MINH