Đạn bom và dịu êm
Tiếng con gái thì thầm dưới suối
Mấy tháng trời như thiếu muối
Khát thèm từ đáy con tim
Rủ nhau chơi trò trốn tìm
Khám phá “vùng cấm địa...”
Khi đói kể về món ăn
Bát canh cua vàng ươm, thơm ngậy
Cả đêm rút rạ, xôi sắn cháy
Bánh đúc chợ Cầu nồng vôi.
Đêm đêm lạy trời
Ngày mai có khách
Được bữa cơm không độn khoai
Không mặc áo rách
Khi sốt rét
Nhớ tấm bánh chưng Bà Thìn (**)
Lá dong màu cánh đồng
Nếp hoa nồng nàn sữa mẹ
Đậu xanh một thời thơ trẻ
Thái bèo, giã gạo, nuôi heo...
Kỷ niệm thơ ấu mang theo
Sưởi trái tim bé bỏng
Những chàng trai làng Gióng
Đêm đêm...
Khi bụng ngủ yên, kể về bạn gái
Các cậu biết không, nàng yêu tớ đấy
Ánh nhìn da diết làm sao
Mỗi sáng tới trường, dõi mắt nhìn nhau
Trái tim như thỏ chạy...
Tráng sĩ Trường Sơn thiên thần là vậy
Một chiều trời đất tối om
Lạ kỳ, không phải đạn bom
Tả tơi mái đầu khát vọng
Sốt rét rừng như sóng
Quật bến bờ, thiên địa ngả nghiêng
Người sôi lên, bong bóng
Linh hồn treo cõi thần tiên.
Môi mọng đỏ, mặt trời chợt lóe
Màn đêm nặng trĩu ập về
Sốt rừng-thú hoang giằng xé
Xác hồn nghiêng ngả, man mê
Thoang thoảng mơ vòng tay mẹ
Sả thơm ngào ngạt chân trời
Cháo hoa, thơm hành, ngát hẹ
Ướt đầm, thắt ruột, mẹ ơi!
Bãi khách dấu chân tiếp nối
Mồ hôi dầu đọng vòm cây
Cơn sốt ập, màn đêm tăm tối
Tuổi thơ xưa, rừng thẳm, tuyết dày.
Mỗi ngày đi, núi đồi ngắn lại
Một đêm nằm sự sống dài ra
Nỗi khát khao tiếng cười con gái
Hương bưởi thơm quấn quýt hiên nhà.
Có những lúc như trong cổ tích
Thảo nguyên xanh tràn ngập cỏ hoa
Tung tăng chạy, mũi tên về đích
Nỗi khát khao bỗng chốc vỡ òa.
Tiếng suối reo, tiếng cười khúc khích
Thoảng qua, ngọn gió cuối mùa
Bên suối, mấy thằng biệt kích
Liên thanh, tắt ngấm rừng già.
Bạn nằm xuống như vừa chợp mắt
Áo Tô Châu nhuộm ánh trăng tà
Môi nhấp nháy như vừa hát
Anh nhớ em, dằng dặc nẻo xa.
Chôn cất bạn bên bờ suối vắng
Lời ru buồn, ngọn đèn đêm đông.
Trường Sơn 1970-2014
(*) Trích trường ca “Phía sau mặt trời”
(**) Đặc sản Hải Hậu (Nam Định)
TRẦN THẾ TUYỂN