Tròn 10 năm tôi mới gặp lại Trần Văn Mạnh, sinh năm 1992, Trưởng tiểu khu Đông Đoài (thị trấn Phú Xuyên, huyện Phú Xuyên, TP Hà Nội) vào ngày rét ngọt cuối năm 2022. Mạnh gây bất ngờ với tôi không phải vì đã tốt nghiệp Khoa Luật, Trường Đại học Thành Đông mà ở công việc Mạnh đảm nhận sau khi hoàn thành nghĩa vụ quân sự trở về địa phương. Thiếu úy sĩ quan dự bị Trần Văn Mạnh đã chọn công việc “vác tù và hàng tổng” với mong muốn góp công sức nhỏ bé để xây dựng quê hương.

Khi đợt gió mùa Đông Bắc tràn về miền Bắc, chúng tôi về Tiểu khu Đông Đoài, địa phương nằm cách trung tâm Thủ đô Hà Nội khoảng 40km về phía Nam để tìm hiểu về kết quả xây dựng nông thôn mới. Con đường bê tông phẳng lỳ, thoáng rộng dẫn vào tiểu khu giống như sợi dây không lồ được kéo căng, nổi bật bên những thửa ruộng phơi ải đã cho thấy phần nào kết quả, sức sống của phong trào xây dựng nông thôn mới ở địa phương.

leftcenterrightdel

 Trưởng Tiểu khu Đông Đoài, Thiếu úy Trần Văn Mạnh. Ảnh: VĂN PHÚC

Anh Vũ Văn Phúc, một người đam mê viết mảng văn hóa và là cộng tác viên của nhiều tờ báo Trung ương, địa phương trở thành “hướng dẫn viên” của chúng tôi vì anh là người sinh ra và lớn lên ở địa phương này. Anh Phúc đưa chúng tôi đến nhà Trưởng tiểu khu Trần Văn Mạnh nằm sâu trong một con ngõ hẹp. Khi đã yên vị trên chiếc ghế ở phòng khách trong ngôi nhà mới xây sạch sẽ, khang trang, tôi mới có dịp nhìn kỹ Trưởng tiểu khu trẻ tuổi với khuôn mặt vuông vức, nụ cười tươi. Thoáng băn khoăn, hình như tôi đã gặp Mạnh ở đâu thì phải? Tôi đưa bàn tay phải lên vỗ trán đánh thức trí nhớ. nhưng không ra. Tôi lên tiếng cắt ngang lời giới thiệu về quê hương của Mạnh:

- Trông cậu quen lắm! Hình như mình đã gặp nhau ở đâu thì phải?

- Năm 2012 em nhập ngũ ở Lữ đoàn Phòng không 241, Quân đoàn 1. Biết đâu ngày đó anh đã gặp em ở đơn vị!-Mạnh cười tươi trả lời.

Nghe Mạnh trả lời, tôi chợt giật mình, những thông tin cũ ập về. Tôi thốt lên:

- Đúng rồi! Tôi đã gặp Mạnh ở Trường bắn TB1 trong đợt Lữ đoàn 241 diễn tập bắn đạn thật cuối năm 2012. Nhanh thật, 10 năm rồi còn gì!

Năm đó, tôi mới về Báo Quân đội nhân dân được mấy tháng thì được cử đi đưa tin về Lữ đoàn 241 tổ chức diễn tập bắn tên lửa vác vai A72 ở Trường bắn TB1. Tiếng là đã ở trong quân ngũ gần 20 năm nhưng chưa khi nào tôi được nhìn thấy tên lửa vác vai A72 chứ đừng nói là được xem chiến sĩ bắn mục tiêu trên không. Lúc ấy Trung sĩ Trần Văn Mạnh đã tốt nghiệp đào tạo tiểu đội trưởng và tham gia cùng Trung đội trưởng Nguyễn Quang Khải bắn chính. Sau khi khai hỏa, mục tiêu bốc cháy, Trung sĩ Trần Văn Mạnh bật hai chân khỏi mặt đất reo to sung sướng, giống như cổ động viên bóng đá ăn mừng khi cầu thủ đội nhà ghi bàn. Ký ức của tôi về Mạnh như thế.

Sau khi thưởng thức ngụm nước trà màu vàng chanh bốc khói, câu chuyện giữa tôi và Mạnh sôi nổi hơn. Cái lạnh mùa đông cũng vì thế mà tan biến...

Sau đợt đó vài tháng, nhờ thành tích huấn luyện và rèn luyện tốt, Mạnh được kết nạp vào Đảng Cộng sản Việt Nam. Năm 2014, Mạnh được đi học sĩ quan dự bị. Xuất ngũ, về địa phương, Mạnh làm cho một công ty sản xuất thực phẩm chức năng với mức lương và thu nhập khá cao. Tranh thủ thời gian rảnh, Mạnh ôn luyện và thi đỗ vào Khoa Luật, Trường Đại học Thành Đông, hệ tại chức. Mạnh cho biết, khi về địa phương, Mạnh trẻ nhất trong chi bộ có hơn 50 đảng viên. Năm 2017, Mạnh được bầu là Phó bí thư Chi bộ Tiểu khu Đông Đoài. Thời điểm ấy, tình hình địa phương khá phức tạp, ba lần tiểu khu bầu trưởng tiểu khu đều không đạt tỷ lệ phiếu bầu theo quy định, vì nhân sự không được nhân dân tín nhiệm.

Nhiều năm qua, ở Tiểu khu Đông Đoài, trưởng tiểu khu mà nhân dân chọn thường là người có tuổi, uy tín cao và kinh tế gia đình ổn định. Thực tế toàn huyện Phú Xuyên, ít có trưởng thôn thế hệ 9X mà đa số là người có tuổi, trong đó nhiều người đã về hưu. Chức danh này được hưởng phụ cấp 2,7 triệu đồng/tháng nên không hấp dẫn người trẻ tuổi. Vài năm trước, những người được lựa chọn làm trưởng tiểu khu (giống tổ trưởng tổ dân phố hoặc trưởng thôn) đã không hoàn thành nhiệm vụ mà nhân dân kỳ vọng. Chi bộ thôn nhiều lần động viên một số người đứng ra đảm nhận trách nhiệm trưởng tiểu khu, nhưng ai cũng từ chối. Đến tháng 11-2021, sau nhiều lần không chọn được nhân sự, chi ủy thôn đề nghị cấp trên giao cho Mạnh tạm đảm nhận chức vụ trưởng tiểu khu trong 6 tháng. Xác định là đảng viên phải tuyệt đối phục tùng sự phân công và điều động của tổ chức nên Mạnh vui vẻ đảm nhận nhiệm vụ “vác tù và hàng tổng”.

leftcenterrightdel

Một góc làng quê Tiểu khu Đông Đoài.  Ảnh: PHÚ NGUYÊN 

Chia sẻ về những vất vả của cán bộ ở thôn, Mạnh tâm sự: “Hiện tại, nếu em đi làm công nhân ở các khu công nghiệp, mỗi tháng cũng có thu nhập ngót 10 triệu đồng. Làm trưởng tiểu khu, công việc bận như con mọn, lại trực tiếp giải quyết công việc với dân, nhưng thu nhập thì thấp hơn nhiều". Thời gian đầu do chưa quen việc, tuổi đời lại trẻ, kinh nghiệm chưa nhiều nên Mạnh gặp không ít khó khăn trong công việc. Để giải quyết vấn đề này, Mạnh luôn cầu thị khi làm việc với dân; học tập kinh nghiệm của các đồng chí cán bộ, đảng viên lão thành; xin ý kiến lãnh đạo, chỉ đạo, hướng dẫn của Đảng ủy, UBND thị trấn và ngành chức năng... Tháng 11-2022, có hộ gia đình đổ đất lấn chiếm ao trái phép của tiểu khu, Mạnh đã vận động gia đình và phối hợp với cấp trên để giải quyết thấu tình đạt lý. Sau đó, Mạnh vận động gia đình viết cam kết không tái phạm, đồng thời thông báo và rút kinh nghiệm rộng rãi trong nhân dân tiểu khu. Đến nay, được sự ủng hộ và đồng thuận của nhân dân, cứ vừa học vừa làm, Mạnh luôn hoàn thành tốt công việc, được nhân dân yêu mến, tín nhiệm.

Nhận xét về người đảng viên, trưởng tiểu khu trẻ tuổi từng có thời gian trong quân ngũ, Bí thư Chi bộ Tiểu khu Đông Đoài Nguyễn Văn Thưởng cho chúng tôi nhiều thông tin thú vị. Sau khi “ép” Mạnh làm Trưởng tiểu khu lâm thời, ông cũng lo lắm. Nhưng ngay ngày đầu tiên, tổ chức họp tiểu khu, ông đã thấy ở Mạnh tố chất lãnh đạo, có phương pháp điều hành, truyền đạt, kết luận nội dung họp mạch lạc. Người dân nêu ra các thắc mắc đều được đồng chí Trưởng tiểu khu trả lời thấu tình đạt lý. Đến tháng 4-2022, Trần Văn Mạnh được nhân dân bầu là Trưởng tiểu khu với số phiếu tín nhiệm rất cao.

Trước khi chia tay, anh Mạnh nắm chặt tay tôi cười tươi và phấn khởi nói: “Có được thành tích như hôm nay, cùng với sự nỗ lực phấn đấu của bản thân, em rất trân trọng những năm tháng trong quân ngũ đã bồi dưỡng, rèn luyện cho em có được kiến thức, bản lĩnh, kinh nghiệm công tác. Tuy đời sống, thu nhập còn nhiều khó khăn nhưng được cống hiến nhiều cho người dân, mảnh đất nơi mình sinh ra và lớn lên là niềm vui, hạnh phúc”.

Trên đường về cơ quan, hình ảnh Tiểu khu Đông Đoài với cây đa, mái đình cong cong soi bóng bên hồ nước thanh bình và sự nhiệt tình, cống hiến trong công việc của đồng chí Trần Văn Mạnh khiến lòng tôi trào dâng niềm vui, tự hào. Vui là bởi, thời nào cũng có những người trẻ tuổi hết lòng cống hiến cho xã hội; tự hào là bởi những cán bộ, chiến sĩ Quân đội nhân dân Việt Nam khi hoàn thành nhiệm vụ trong quân ngũ, trở về địa phương đều phát huy tốt phẩm chất cao đẹp Bộ đội Cụ Hồ...

MẠNH THẮNG