QUỐC VỊNH

 

Ước mơ của em

 

Cánh diều của tuổi thơ em

Liệng chao vọng tiếng sáo vào không trung

Ước mơ em ước mơ chung

Trời xanh thăm thẳm của cùng tuổi thơ...!

 

Cô tiên liệng cánh nghiêng chờ

Nâng em lên những bến bờ khát khao

Em vui hạnh phúc tuôn trào

Tuổi thơ bốn biển nhà nào cũng vui

 

Không còn tiếng khóc ngậm ngùi

Không còn theo mẹ trên gùi sau lưng

Trường vui tiếng trống tưng bừng

Lời thầy cô dạy ươm từng giấc mơ...!

 

Bữa cơm no đủ bây giờ

Đủ rau, đủ thịt ước mơ mọi người

Trái đất này mãi xanh tươi

Người yêu người mãi cuộc đời em vui...!

 

Cánh diều nâu liệng trên trời

Vi vu tiếng sáo nói lời thay em

Ước mơ nho nhỏ ngày đêm

Trời xanh thăm thẳm nỗi niềm ước mơ...!

------------

 

Lời thầy

 

Lắng nghe lời dạy của thầy

Gieo vào em những vơi đầy ước mơ

Lời thầy mượt óng tuổi thơ

Vọng vào em tự bao giờ thân thương...!

 

Ngày ngày cắp sách đến trường

Nghe lời thầy dạy tình thương bạn bè

Tình yêu cha mẹ, làng quê

Có ông bà đợi em về mỗi hôm...!

 

Lời thầy nhỏ nhẹ ôn tồn

Nhắc em chăm học biết ôn luyện bài

Dạy em biết đúng, biết sai

Biết yêu thương

                   biết những ai thương mình...!

 

Lời thầy em nhớ đinh ninh

Ấm êm nhè nhẹ đậm tình người cha

Lời thơ con chữ thầy ra

Đọng trong em dẫu đi xa bến nào!

---------

 

Về thăm ngoại

 

Con về thăm ngoại chiều hôm

Suốt đường đi cứ bồn chồn ruột gan

Bên đường xanh lúa ngút ngàn

Hương thơm đồng nội

chứa chan trong lòng

 

Ngoại tóc bạc lưng đã còng

Xoa đầu con, mắt đầy nong nụ cười

Con thương ngoại quá, ngoại ơi

Bao nhiêu tóc bạc cho đời cây xanh!

 

Ngoại yêu con, cười hiền lành

Con nhìn mắt ngoại,

trời xanh đựng đầy

Thương ngoại, con nắm bàn tay

Ngỡ bao thóc lúa vẫn đầy đâu đây!

 

Phải không, hoa lá, cỏ cây

Vườn nhà tươi tốt bởi tay của bà,

Mỗi trên cành lá, cánh hoa

Có mồ hôi ngoại đổ ra, thấm vào...!

 

Thầm thương ngoại, con ước ao

Mãi ở bên ngoại,

ngọt ngào hương quê

Ngoại ơi, thăm thẳm triền đê

Quê ngoại, quê mẹ con về, ngoại ơi!

------------