Với nhà thơ Mai Thìn, những tiếng vọng ấy đã vượt thoát ra từ nỗi niềm mà tỏ trong lời thành những câu gan ruột: “Tôi nợ cuộc đời này/ cả/ những thương đau”. Nhà thơ Mai Thìn sinh năm 1965 tại An Nhơn, Bình Định; hiện là Chủ tịch Hội Văn học nghệ thuật tỉnh Bình Định; đã xuất bản 8 tập thơ, cùng nhiều giải thưởng văn chương trong nước.

Nhà thơ ĐOÀN VĂN MẬT (chọn và giới thiệu)
 
 
Ngược sông Lô
 
Ngửa mặt đón những tàn hoa
nhuộm đỏ trời biên giới
sông Lô làm một trường ca
chảy vào đất Việt
quấn quýt từng dãy núi đá
như tấm lá chắn
chở che những người lính
bao đời canh giữ biên cương
 
Soi vào sông Lô
ngang trời lồng lộng
mỗi tấc đất của cha ông
chan máu xương
lóng lánh nước trong
 
Ngược sông Lô
năm nào cũng đông người lên
đôi bờ
hàng hàng gạo đỏ
ròng ròng dòng sông
hắt lên
tháng ngày xanh thẳm
Ngược sông Lô
vớt từng xác gạo
như vớt những hồn người
đỏ thắm.
 
leftcenterrightdel
 
Những bà mẹ già
 
Những bà mẹ già
thường rất giống nhau
nhất là mái đầu bạc trắng
cây gậy mòn nhẵn
đỡ cái lưng còng
nụ cười lúc nào cũng ngước lên
mong cho con mình được vui
mong cho con mình được sướng
 
Bàn tay quăn queo ngón
chằng chịt vết xước cổ trầu
run run
lần về quá khứ
 
Đứa gần đẻ con mẹ giữ
đứa xa mòn mỏi tháng năm
ôm trong vòng tay mẹ
giấc mơ đêm đêm
ầu ơ
tiếng võng
 
Đuôi mắt mẹ nào cũng nhăn
nhòe nhem nước
khi kể về con cháu
khi kể về phận mình
 
Đất nước bao phen điêu linh
đạn bom rồi giông bão nổi
đời mẹ
chong một bình yên
 
Những bà mẹ già
thường rất giống nhau
nhất là mái đầu mây trắng
cây gậy mòn nhẵn
đỡ tấm lưng còng
dựng nên
dáng hình
Tổ quốc.
leftcenterrightdel
 

 

Chuyến tàu không bao giờ có

 
Mẹ ngồi đó
chờ chuyến tàu
không bao giờ có
chuyến tàu đã chở những người thân của mẹ
làm
cuộc chia ly
 
Chiều vàng
nắng tàn trên tóc mẹ
sóng bạc màu
nhẫn nại chờ mong
 
Mùa thu
mùa đông
mùa xuân
mùa hạ
 
Mẹ vẫn ngồi chờ
từ khi chân trời
bày cuộc chia ly
 
Bóng mẹ ngồi
dõi kín
lối thiên di...
----------
 
Tiếng vọng đầu
 
Vào ngày này mấy mươi năm trước
mẹ bụng mang chạy giặc
rồi đẻ rơi bên chái nhà người
 
Tiếng của tôi vẳng lên từ ổ rơm
con gà cục tác
liếp chiếp tìm giọt sữa đầu tiên
 
Máy bay quần thảo trên đầu
súng nổ
và tiếng gà đẻ trứng
là những âm thanh tôi đón nhận mặt trời
 
Ánh sáng che gương mặt hiền của mẹ
nỗi lo lắng của cha
giọt sữa thòm thèm tiếng gà cục tác
máy bay, súng nổ vang trời
 
Mấy chục năm già đi bằng nhiều âm thanh nữa
nhưng
tiếng vọng đầu
gương mặt hiền của mẹ
nỗi lo lắng của cha
vận vào tôi không dứt
 
Tôi nợ cuộc đời này
cả những thương
đau.
leftcenterrightdel
 

----------
 
Tiếng của quê hương
 
Sáng nào cũng đi qua đó
tiếng rao
khàn giọng quê nhà
 
Nơi này mưa chưa bén đất
bão ròng khúc ruột miền Trung
tôi ngồi nghe trong xe cộ
tiếng lòng mình nôn nao
 
Hàng cây nghiêng bóng lá
rợp xuống đường
nón chao
phố phường từ muôn nẻo
mang cả quê nhà
một tiếng rao
 
Mùa đông
ấm lòng người xa xứ
xuân về là một trời quê...
 
Thành phố người xe như hội
lặng chờ
tiếng
của quê hương.
----------
 
Bầy chim trên dây điện
 
Líu lo về những cái cây
những rừng cây
xanh trong tiếng hót
tiếng chim vang nốt nhạc
ngân trên dòng nhạc
những sợi dây
hát về những cái cây, những rừng cây
 
Vẽ ra từ thế kỷ trước
những con chim trên dây điện
khản cổ hát
bài ca
vọng cố hương
xanh
trong ký ức.
-----------