Gọi nhân duyên
Về với em đi,
Phố núi mùa này sơn nữ so vai
Cười nụ xinh
Rẫy cà phê trĩu quả
Về thương cho thỏa
Mùa màng bội thu!
Về em kể người nghe chuyện bông quỳ đoản mệnh
Chiều nao ai hái hoa vứt ở bìa rừng
Hôm nay còn thương đến rưng rưng
Về với em đi
Nghe chênh vênh trên gác nhỏ phong trần
Chàng nghệ sĩ viết tiếp bản tình ca dang dở
Về nghe bỡ ngỡ
Lần đầu chạm tay!
Tiếng chuông chùa tan vào heo may
Tiếng kinh cầu hòa vào chiều chiêm bái
Những ngọn đồi xa ngái
Tượng hình non sông!
Về đi anh nghe sự tích cánh đồng
Mây phủ trắng buôn làng Buôn Choáh
Về nghe âm vang tình ca nước và lửa
Truyền kỳ trên đỉnh Chư Buk!
Về đi anh
Những chàng trai Mơ Nông kiêu hùng giữ đất
Những cô gái Mơ Nông bản lĩnh giữ làng
Ta kể nhau nghe những câu chuyện đã sang trang
Hình trình nguồn cội
Những mối tình trong veo như ánh mắt em dưới nắng mặt trời
Về đi anh
Ta tạc lại mặt người
Bao năm qua lắt lay giữa cuộc đời chìm nổi
Về cúi đầu hối lỗi
Dưới xanh xưa rừng già
Nào, trở về sống lại những thiết tha!
-----------
Chiêm bao xanh
Em cùng anh đi dưới tán rừng
Lũ chim hót
Suối reo ca
Và ngàn hoa khoe sắc
Bên những hàng cây già nua trầm mặc
Những mầm non nhú lên hướng tới mặt trời!
Anh ơi hạnh phúc có màu gì khi nắng tỏa muôn nơi
Em nghe như tiếng gió reo vui mùa Thu độc lập
Em nghe như đầm ấm. Êm đềm!
Dưới tán rừng những lớp người hành quân trong đêm
Ba lô trên vai và trái tim trong ngực
Nụ cười trên môi và ngôi sao trên mũ
Anh ơi những bước bộ hành đã in dấu nơi đây
Dưới tán rừng và dưới những tầng mây
Đàn sóc líu lo
Đám ve râm ran kể nhau nghe câu chuyện tình yêu đẹp như cổ tích
Dòng suối róc rách hò reo tinh nghịch
Hay những đêm thâm sâu tĩnh mịch hồng hoang.
Anh thường kể em nghe câu chuyện đại ngàn
Em đã yêu rừng bằng tình yêu dành cho anh nồng cháy
Em đã yêu rừng bằng tình yêu ban sơ không che đậy
Đã yêu rừng mộc mạc chân thành như em đã yêu anh!
Anh đã kể bao nhiêu lần câu chuyện rừng xanh...
Không thể hồi sinh, âm thầm tức tưởi
Bao nhiêu mầm xanh tươi không thể nào dâng hiến
Tưới tắm tâm hồn thế hệ chúng ta?!
Cả rừng say của em cũng không thể đơm hoa
Tiềm thức sẽ lãng quên một khoảng trời đẹp đẽ
Những cánh rừng bị bức tử sẽ ra đi lặng lẽ...
Nếu chúng ta im lặng chẳng nói gì!
-----------
Trên cánh đồng nham thạch
Ta đến Krông Nô một sớm tinh sương
Bình minh lung linh trên cánh đồng nham thạch
Những viên đá cựa mầm linh nhiệm
Dưỡng cuộc bình sinh.
Trên cánh đồng nham thạch mênh mông
Những mầm non mới nhú
Những mầm no đủ
Hồi sinh từ những tàn tro.
Năm tháng đổi thay bao cuộc lắng lo
Những cánh đồng nham thạch hóa đời người xanh úa
Để hôm nay ta thấy đời như lụa
Êm đềm xanh thẳm mênh mông!
Đến nơi đây thăm lại cánh đồng
Nhắc câu chuyện người anh hùng vĩ đại
N’Trang Gưh còn mãi
Thiên hùng ca bất khuất truyền đời!
Trên cánh đồng nham thạch, dưới ánh nắng mặt trời
Ta hát vang bài ca khát vọng
Lịch sử như ngọn núi Nâm Nung rực nóng
Âm ỉ đắp bồi
Âm ỉ đam mê.
Trên cánh đồng nham thạch
Những dấu chân cứ lặng lẽ đi về!
-----------
Dưới gốc đại già
Dưới gốc đại già bên ngôi nhà cổ tích
Là giấc mơ của đời ta!
Trong chiêm bao ban tối
Ta thấy ta bên hiên nhà tiếc nuối
Nhặt những bông đại già
Chờ đợi...
Mùa yêu sau chẳng bao giờ tới
Ta chỉ thấy mình ta với những nỗi niềm riêng!
Dưới gốc đại già bên ngôi nhà cổ tích
Những nụ hoa rơi trên nền rêu phủ
Những nụ hoa như vòng xoay vũ trụ
Khát vọng được bay lên như cánh chim trời
Ta tái sinh ta hay chỉ cuộc dạo chơi
Tìm về bản thể
Ta thương mình như thế
Lại tự làm mình đau!
Dưới gốc đại già năm tháng đã úa màu
Sắc hương càng thắm
Ta say hương mê đắm
Một mối nhân duyên như số phận an bài!
Ta thấy người khoan thai
Ta thấy ta khấp khởi
Vị quân vương vừa tới
Cởi bỏ long bào để tái sinh ta!
Dưới gốc đại già
Con chim nhỏ hát ca!
--------
Tạ từ
Sau cuộc hội ngộ ân tình
Ta lại trở về với cuộc bình sinh
Đám trẻ ngây thơ lúc nào cũng cần có mẹ
Ngôi nhà nhỏ nửa đời ta lặng lẽ
Nuôi những yêu thương nhỏ bé của riêng mình
Phố núi đón mùa về hoa nắng đón bình minh
Những con đường rực vàng như giấc mơ thiếu nữ
Người đàn ông của ta trầm ngâm tư lự
Nhìn ta hồi sinh. Tự sự. Si tình.
Sau phút độc hành-một cuộc đăng trình
Ta trở về nuôi hồn ta tĩnh tại
Ta trở về nuôi những niềm bé dại
Ru êm những tháng năm dài!
Thời gian rồi sẽ làm mọi thứ tàn phai?
Ta ghim giữ làm chi chiều hoàng hôn màu lá
Phố đã nhuộm lòng ta thành cuống rạ...
Đồng chiều...
tất tả
ta về bên ta!
-----------
Khóm kim đồng trên phố
Cả thành phố rực vàng những bụi hoa kim đồng
Giấc mơ thời thiếu nữ
Ta tìm ta giữa những nụ kim đồng còn lưỡng lự
Tách mình hay thà thật phân vân
Cả thành phố rực vàng những nụ hoa thanh xuân
Âm thầm nở rộ
Như em của đôi mươi lòng như lửa cháy
Nhưng đầy hoài nghi!
Những nụ hoa e ấp nhu mì
Những nụ hoa mang màu của nắng
Lại khiêm nhường bình lặng
Nép mình sau vạt áo nhân sinh
Thành phố trẻ cựa mình
Hoa kim đồng vẫn rực vàng bên phố
Ta thu mình trong giao lộ
Thời gian ngả màu rêu
Những vòng xe trên giao lộ quay đều
Như ta đã hòa mình vào cuộc đời tất bật
Để phút giây bên lề đường chất vấn
Ta gặp lại chính mình
Những nhánh kim đồng nở rộ trước bình minh!
---------