Nhà thơ Phan Hoàng sinh năm 1967, đã xuất bản 20 đầu sách, trong đó có 4 tập thơ. Anh hiện là Ủy viên Ban Chấp hành Hội Nhà văn Việt Nam và là Giám đốc-Tổng biên tập trang vanvn.vn của Hội Nhà văn Việt Nam.
Nhà thơ ĐOÀN VĂN MẬT chọn và giới thiệu
Mẹ gánh ước mơ
Mừng sinh nhật 80 của má
Mẹ quảy mẹ chạy
cắc bụp cắc đùng
người ngã sau lưng
người chúi trước mặt
Tuổi thơ tôi trên thúng gióng tản cư
mẹ gánh ước mơ chạy qua mùa loạn lạc
tiếng khóc con thơ
mạnh hơn
tiếng gầm đại bác
Những con đường loang lổ hố đen đao phủ
sông suối ngầu đỏ máu tươi
biển thét gào lớp lớp sóng trào chia lìa tình mẫu tử
Bước mẹ đè gió nam cồ
lướt mềm sỏi đá nhấp nhô triền núi
giải độc vạt rừng giãy giụa da cam
an ủi ruộng nương um tùm cỏ dại
Bàn chân trần rễ tre tóe máu
thúng gióng gió đánh hụt hơi
mẹ đặt con ngồi dưới hố bom khét bầm thân đất
ngoái cổ ngóng về đồng làng tan hoang mồ mả ông bà
Gỡ nón quạt mùi bom
bóng mẹ che tầm đạn
âu yếm con mẹ khóc
bập bẹ mẹ con cười
nụ cười con thơ
mạnh hơn
tiếng gầm đại bác
nụ cười gieo vào lòng mẹ hạt giống hy vọng
đồng làng bình yên gặt những mùa sau...
-----------
Tiếng chuông chùa giữa đại dương
Bay từ chơi vơi đảo xanh
bay qua những rạn san hô
bay qua những ngọn triều dâng
tiếng chuông chùa quyện gió truyền hơi ấm biển khơi
vỗ về mộ sóng
như hơi thở ánh mắt mẹ quấn lấy con thơ mùa dông bão
Quầng sáng chân mây bừng lên
những tia nắng cuối ngày chào đảo chìm đảo nổi
tiếng chuông chùa bồng bềnh trên sóng vọng mãi
vọng mãi
về phía mặt trời treo giấc mơ đỉnh núi
về phía những người đàn bà giấu nước mắt thâu đêm chờ đợi
âm âm tiếng nhớ tiếng thương...
Ở một vùng đảo khơi lắm điều kỳ diệu
làm sao biết từ đâu cây phong ba quen hát lời bão tố
hoa bàng vuông quen nở sau tiếng chuông vang vọng hoàng hôn
vẫn khi mờ khi tỏ biển trăng những chiến thuyền năm xưa như đội quân bí mật
Ở một vùng đảo khơi lắm điều kỳ diệu
gương mặt phụ nữ ngư dân thánh thiện như lời ru của sóng
trẻ con chắc nịch lớn nhanh trong thanh âm tiếng chuông nguyện cầu
những đàn cá mải mê bay lên níu cánh hải âu
nghe tiếng chuông cũng vội cúi mình im lặng...
Hồn sương nương đường chuông ngân
bao anh linh trẻ rời phiên gác mộ sóng
lặng lẽ bước gió trở về
sum vầy dưới mái chùa cong cong khói hương
rầm rì chuyện gieo trồng cày cấy
rì rầm chuyện học hành thi cử
như trở về dưới mái nhà xưa mẹ già thắc thỏm chờ con mỗi bữa cơm chiều.
Níu lòng sông Đáy
Buổi sáng mùa đông không màu
bạn đứng giữa trời ôm đầu tức tưởi như đứa trẻ thơ
quỳ gối ôm choàng bờ cát già độ lượng
những dòng lửa từ hai hốc đất sưởi ấm lòng mẹ
không chỉ chín chiều ruột đau
Sông Đáy trong mơ vẫn dâng ngang trời
mẹ như cánh chim đêm
mãi mãi hóa thân vào châu thổ
Ngày lót lá
bạn níu lòng sông Đáy
tôi bàng hoàng lội ngược gió sông Ba.
-------------
Tập bay
Đôi khi lơ ngơ thấy ta là cỏ
lan man mặc núi mặc đồng
lắm khi lơ mơ thấy ta là gió
lãng du mặc phố mặc làng
Đôi khi là cỏ
lắm khi là gió
một thời thơ dại
cả đời tập bay.
----------
Tiếng đàn gió xanh
Khi con thơ cất tiếng đàn
ngôi nhà gió cuốn cuộn tràn hương hoa
giai điệu mây lượn sóng òa
tĩnh vật như cũng nhịp hòa gió hương
Tiếng đàn kết tủa yêu thương
mẹ cha băng núi vượt đường gieo neo
giao hưởng thác đổ suối reo
nhẹ nhàng con lướt trăm đèo ngàn sông
Người xưa muốn làm cây thông
mang gien nhân hậu con mong làm người
làm người khó đứng giữa trời
biết đâu thăng giáng biết thời hợp tan
Khi con thơ cất tiếng đàn
thời gian chảy ngược không gian hóa thiền
âm thanh ông bụt cô tiên
dắt ta về thuở xanh miền gió xanh